Share to: share facebook share twitter share wa share telegram print page

 

Tư Mã Huy

Tư Mã Huy
司馬徽
Tên chữĐức Tháo
Tên hiệuThủy Kính
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
173
Nơi sinh
Vũ Châu
Mất208
Giới tínhnam
Quốc tịchTrung Quốc

Tư Mã Huy (chữ Hán: 司馬徽; 173-208), tự Đức Tháo (德操), hiệu Thủy Kính (水鏡), người đời hay gọi là "Thủy Kính tiên sinh", là một danh sĩ cuối thời Đông Hán (Hán mạt và Tam Quốc). Ông được biết đến nhiều với giai thoại tiến cử hiền tài: "Phục Long, Phượng Sồ, được một trong hai có thể an thiên hạ", được tác gia La Quán Trung mô tả trong bộ tiểu thuyết nổi tiếng Tam quốc diễn nghĩa.

Hành trạng trong lịch sử

Tư Mã Huy nguyên gốc là người Dương Dịch, Dĩnh Xuyên, thuộc Dự châu (nay thuộc thành phố Vũ Châu, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc), sau do loạn lạc, đã di cư đến bắc Kinh châu sống ẩn dật cho đến khi qua đời. Tuy vậy, ông vẫn nổi danh là một danh sĩ. Một số đệ tử của ông cũng nổi tiếng danh sĩ đương thời như Hướng Lãng (向朗),[1] Lưu Dị (劉廙),[2] Doãn Mặc (尹默), Lý Soạn (李譔).[3] Quyền thần Tào Tháo khi kiểm soát được Kinh châu vào năm 208 đã tìm cách chiêu mộ Tư Mã Huy. Tuy nhiên, ông đã qua đời trước khi Tào Tháo có thể sử dụng tài năng của vị ẩn sĩ này.[4]

Theo Tam Quốc chí chú của Bùi Tùng Chi, dẫn theo Tương Dương ký của Tập Tạc Xỉ thời Đông Tấn ghi chép, thì danh sĩ Bàng Đức Công chính là người tôn xưng Gia Cát Lượng là "Ngọa Long", Bàng Thống là "Phượng Sồ", Tư Mã Huy là "Thủy Kính". Trong Tam quốc chí, Bàng Thống truyện, có chép "Tư Mã Huy là người thanh nhã, rất biết nhìn người". Năm Bàng Thống 18 tuổi, đã từng hội kiến với Tư Mã Huy và để lại ấn tượng sau sắc. Vì vậy, khi Lưu Bị hội kiến Tư Mã Huy, ông đã tiến cử với Lưu Bị cả Gia Cát Lượng lẫn Bàng Thống. Lời tiến cử nổi tiếng của ông được sách Tương Dương ký chép lại như sau:

"Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Tất chỉ có Phục Long, Phượng Sồ"

Nguyên văn:

識時務者在乎俊傑。此間自有伏龍、鳳雛。

Âm Hán Việt:

"Thức thời vụ giả tại hồ tuấn kiệt. Thử gian tự hữu Phục Long, Phụng Sồ."

Trong Tam quốc diễn nghĩa

Ảnh minh họa cảnh Lưu Bị hội kiến Tư Mã Huy trong ấn bản "Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa" của Chu Viết Hiệu, 1591.

Trong bộ tiểu thuyết "Tam quốc diễn nghĩa" của La Quán Trung, Tư Mã Huy xuất hiện ở hồi 37: "Tư Mã hai lần tiến cử danh sĩ, Lưu Bị ba phen tới thảo lư", là một nhân vật phụ xuất hiện khá ngắn nhưng đủ nói lên được cái tài bao trùm thiên hạ của ông. Tam Quốc diễn nghĩa mô tả Gia Cát Lượng và Bàng Thống là hai mưu sĩ hàng đầu, mệnh danh là "Long Phượng".

Lưu Bị một bữa bị lạc trong rừng, tình cờ đến nơi ẩn sĩ Tư Mã Huy cư ngụ. Biết danh Thủy Kính tiên sinh là người học rộng tài cao, Lưu Bị có hỏi trong thiên hạ liệu ai có thể đứng ra giúp đời. Tư Mã Huy mới nói: "Phục Long - Phượng Sồ, được một trong hai người, có thể an định thiên hạ". Lưu Bị mới sốt sắng hỏi Ngọa Long, Phượng Sồ là ai thì Tư Mã Huy mỉm cười không nói.

Một thời gian sau, có mưu sĩ tài ba là Từ Thứ đến đầu quân Lưu Bị, Tào Tháo biết chuyện căm tức, mới bắt nhốt mẹ Từ Thứ, ép bà viết thư đòi con về để phục vụ cho mình. Từ mẫu biết Tháo là kẻ độc ác gian hùm, nên tức giận quát mắng, Tháo mới giả mạo thư Từ mẫu, gọi Từ Thứ về. Từ Thứ tin là thật, gạt nước mắt chia tay Lưu Bị. Lưu Bị tiễn Từ Thứ trong niềm bi ai buồn bã vô cùng. Đi được nửa đường, Từ Thứ bỗng cưỡi ngựa quay lại, tiến cử cho Lưu Bị một người bạn của mình là Gia Cát Lượng.

Tư Mã Huy nghe nói Từ Thứ ở với Lưu Bị, mới đến hỏi thăm, nghe Lưu Bị nói chuyện đó, Tư Mã Huy dậm chân nói rằng Thứ đã trúng kế Tào, Từ mẫu tính tình cương nghị, phen này Thứ không về thì mẹ sống, mà về nhất định mẹ Từ Thứ sẽ chết. Lưu Bị sửng sốt, hồi lâu mới đem chuyện Gia Cát Lượng hỏi Tư Mã Huy.

Tư Mã Huy nói:

Từ Thứ ra đi rồi thì chớ, còn làm phiền đến người này làm chi. Gia Cát Lượng ngồi nhàn ở Ngọa Long San, thường tự ví mình như Quản Trọng, Nhạc Nghị. Nhưng thực ra tài người này không thể tưởng tượng được, có thể ví như Khương Tử Nha làm nên sự nghiệp 800 năm nhà Chu, Trương Lương làm nên sự nghiệp 400 năm nhà Hán vậy. Ngọa Long mà bữa trước tôi nói với tướng quân, chính là Gia Cát Lượng, còn Phượng Sồ là Bàng Thống.

Lưu Bị nghe Tư Mã Huy thuyết giảng, như người tỉnh cơn mê, dứt khoát tìm gặp bằng được Gia Cát Lượng. Nói rồi Tư Mã Huy trở về, tới cổng than thở một mình:

Gia Cát Lượng gặp được minh chúa song không gặp thời. Đáng tiếc thay!.

Về sau, Gia Cát Lượng phò tá Lưu Bị trùng hưng Hán thất, lập nhà Thục Hán, tuy nhiên sự nghiệp thống nhất Trung nguyên của ông không thực hiện được, đành ngậm tiếc nuối mà qua đời. Điều này quả ứng nghiệm với những gì Tư Mã Huy nói. Đủ thấy tài nhìn người, đoán tương lai tài tình của Tư Mã Huy.

Chú thích

  1. ^ 《蜀志·向朗傳》注引《襄阳记》曰:朗少师事司马德操,与徐元直韩德高、庞士元皆亲善。
  2. ^ 《三國志·魏志廿一·劉廙傳》:刘廙字恭嗣,南阳安众人也。年十岁,戏於讲堂上,颍川司马德操拊其头曰:“孺子,孺子,‘黄中通理’,宁自知不?”
  3. ^ 《三國志·蜀志十二·杜周杜許孟來尹李譙郤傳》:【尹默字思潛,梓潼涪人也。益部多貴今文而不祟章句,默知其不博。乃遠遊荊州,從司馬德操、宋仲子等受古學。】【李譔字欽仲,梓潼涪人也。父仁,字德賢,與同縣尹默懼游荊州,從司馬徽、宋忠等學。】
  4. ^ 《世说新语·言语》引《司马徽别传》:荆州破,为曹操所得。操欲大用,惜其病死。

Tham khảo

Kembali kehalaman sebelumnya


Index: pl ar de en es fr it arz nl ja pt ceb sv uk vi war zh ru af ast az bg zh-min-nan bn be ca cs cy da et el eo eu fa gl ko hi hr id he ka la lv lt hu mk ms min no nn ce uz kk ro simple sk sl sr sh fi ta tt th tg azb tr ur zh-yue hy my ace als am an hyw ban bjn map-bms ba be-tarask bcl bpy bar bs br cv nv eml hif fo fy ga gd gu hak ha hsb io ig ilo ia ie os is jv kn ht ku ckb ky mrj lb lij li lmo mai mg ml zh-classical mr xmf mzn cdo mn nap new ne frr oc mhr or as pa pnb ps pms nds crh qu sa sah sco sq scn si sd szl su sw tl shn te bug vec vo wa wuu yi yo diq bat-smg zu lad kbd ang smn ab roa-rup frp arc gn av ay bh bi bo bxr cbk-zam co za dag ary se pdc dv dsb myv ext fur gv gag inh ki glk gan guw xal haw rw kbp pam csb kw km kv koi kg gom ks gcr lo lbe ltg lez nia ln jbo lg mt mi tw mwl mdf mnw nqo fj nah na nds-nl nrm nov om pi pag pap pfl pcd krc kaa ksh rm rue sm sat sc trv stq nso sn cu so srn kab roa-tara tet tpi to chr tum tk tyv udm ug vep fiu-vro vls wo xh zea ty ak bm ch ny ee ff got iu ik kl mad cr pih ami pwn pnt dz rmy rn sg st tn ss ti din chy ts kcg ve 
Prefix: a b c d e f g h i j k l m n o p q r s t u v w x y z 0 1 2 3 4 5 6 7 8 9