Carol W. Greider
Carol Greider (sinh ngày 15.4.1961) là một nhà sinh học phân tử tại trường Đại học Johns Hopkins. Bà là người đồng phát hiện ra enzym telomerase năm 1984 khi làm việc dưới sự hướng dẫn của Elizabeth Blackburn ở Đại học California tại Berkeley. Việc nghiên cứu tiên phong của Greider là về cấu trúc của các telomere, đầu cuối của các nhiễm sắc thể. Bà đã đoạt giải Nobel Sinh lý và Y khoa năm 2009 cùng với Elizabeth Blackburn và Jack W. Szostak của Đại học Boston, (Massachusetts), cho công trình của họ khám phá ra cách các telomere được bảo vệ khỏi bị sự thu hẹp tăng dần bởi enzym telomerase. Cuộc đời và Sự nghiệpGreider là giáo sư phân viện Daniel Nathans và giám đốc khoa Sinh học phân tử và Di truyền học ở "Viện Khoa học Y sinh học căn bản Johns Hopkins" (Johns Hopkins Institute of Basic Biomedical Sciences). Greider sinh tại San Diego, California, Hoa Kỳ.[1] Gia đình bà di chuyển từ San Diego tới Davis, California từ nhiều năm trước đây. Bà tốt nghiệp College of Creative Studies[2] ở Đại học California tại Santa Barbara, với bằng cử nhân sinh học năm 1983. Sau đó bà đậu bằng tiến sĩ khoa sinh học phân tử ở Đại học California tại Berkeley năm 1987, dưới sự hướng dẫn của Elizabeth Blackburn. Khi làm việc ở Đại học California tại Berkeley, Greider đã cùng với Elisabeth Blackburn khám phá ra telomerase, một chất hóa học then chốt trong nghiên cứu bệnh ung thư và bệnh thiếu máu. Sau đó Greider hoàn tất công trình hậu tiến sĩ và đảm nhiệm vịệc nghiên cứu ở Phòng thí nghiệm Cold Spring Harbor, Long Island, New York. Sau đó bà chuyển tới làm việc ở Đại học Johns Hopkins University từ năm 1997 tới nay. Giải thưởng và Vinh dự
Tác phẩm chọn lọc
Tham khảo & Chú thích
Đọc thêm
Liên kết ngoài
Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về Carol W. Greider. |